29 tháng 12, 2017

Tôi tiếc vì từng sẵn sàng chết cho cây bút Nguyên Ngọc được sống!

Trên Facebook Trung Vo, được cho là của Trung tướng quân đội Võ Tiến Trung sáng nay vừa đăng tải bình luận về bài phỏng vấn ông Nguyên Ngọc của Tạp chí Văn hoá Nghệ An mới bị gỡ, nguyên văn như sau:

"Sáng nay ngủ dậy đọc mấy lời của nhà văn Nguyên Ngọc nói về Đà Nẵng ông ấy nói rằng vì nôn nóng dành độc lập chúng ta chọn sai đường là đấu tranh bằng bạo lực mà không kiên trì đi theo con đường cải lương của Phan Chu Trinh . Tôi quá bất ngờ và tiếc nuối cho một Nguyên Ngọc anh hùng. Khi xưa ông  ấy chưa được tuyên dương anh hùng trong cuộc kháng chiến chống Mỹ nhưng với tôi đã từng kính trọng ông coi ông là thần tượng, là anh hùng. Còn nhớ vào những năm 1966 - 1968 tôi đã nhiều lần ôm khẩu AK đi trước để đưa ông vào vùng sâu (vùng lõm của ta nằm sâu trong vùng địch tạm chiếm ) nghĩa là tôi sẵn sàng chết cho ông được sống, một thời chúng tôi luôn mang bên mình bài bút ký của ông “Đường chúng ta đi” đó là hành trang quí giá nhất của chúng tôi khi ra trận, khi có những khó khăn chúng tôi lại đọc để củng cố niềm tin vào thắng lợi, vậy mà giờ đây Nguyên Ngọc lại xét lại lịch sử vô lương tâm chà đạp lên sự hy sinh của hàng triệu đồng bào ta đấu tranh giành lại độc lập cho dân tộc. Mất rồi, mất Vĩnh viễn một Nguyên Ngọc xưa ! Đúng là “bã vinh hoa làm chết cả tâm hồn, ham mồi béo nạp mình cho quỉ dữ”

Đây có lẽ là lời tâm tình chua xót của viên tướng già về cây bút chiến sỹ Nguyên Ngọc đã góp phần không nhỏ làm nên chiến thắng vĩ đại của dân tộc, thống nhất đất nước, đem lại nền hoà bình cho dân tộc. 

Có thể nói tên tuổi của Nguyên Ngọc đã trở thành biểu tượng của nền văn học kháng chiến nước nhà, đi vào nền giáo dục cho thế hệ tương lại đất nước qua những truyện như Rừng xà nu. Ấy vậy mà ngoắt 180 độ, nhất là từ khi Nguyên Ngọc đứng ra làm "lãnh tụ" cho Văn đoàn độc lập, cổ suý văn nghệ sỹ ly khai khỏi Hội nhà văn VN, ông ta đã xét lại toàn bộ lịch sử dân tộc, bảo kê cho các văn sĩ chống Đảng lập nên trang Văn Việt ca tụng và trao giải thưởng vinh danh cho bất cứ tác phẩm và người viết nào dám "dũng cảm chống cộng", ông mơ về cái ngày được tận tay trao giải thưởng chính thức cho văn sĩ thời VNCH trong Dinh Thống Nhất; ông cùng nhóm "đồng bọn" của mình hạ bệ, bôi nhọ, xúc phạm nữ anh hùng Lực lượng vũ tranh nhân dân Võ Thị Sáu với ảo vọng đánh đổ biểu tượng xả thân chống giặc ngoại xâm; ông ca tụng Bob Kerrey và chống lại nhân dân và đồng đội của ông bằng cách chạy tội tàn sát dân chúng vô tội VN của Bob là vì đối phó, đáp trả cho chiêu bài "núp" vào dân chống Mỹ ngụy của quân đội cụ Hồ: ông suy tôn tư tưởng Phan Chu Trinh chẳng qua muốn hạ bệ tư tưởng và khát vọng thống nhất đất nước, đánh đuổi đi "các nền văn minh nhân loại" khỏi đất nước của ông mà thôi; ông tiếc nuối cho dàn khoan HD981 của "Trung cộng" rút đi quá sớm khi "cách mạng đường phố" của đám "đấu tranh dân chủ" của ông đang tràn đầy hy vọng, ước ao giá như nó ở thêm để dân chúng nước ông được "thức tỉnh và thoát Trung, thân Mỹ" với ông và các "trí thức cấp tiến".... Nhiều lắm những ví dụ về một Nguyên Ngọc đã dẫm đạp nên quá khứ hào hùng của chính mình và đồng đội để chạy theo tham vọng, ảo tưởng "làm chủ Dinh Độc lập" kia lắm .

Có lẽ tấm gương Hoàng Văn Hoan, Bùi Tín, Vũ Thư Hiên ... chưa đến với Nguyên Ngọc vì Đảng, Nhà nước quá nhân từ và khoan hồng do xét đến quá khứ và năng lực cũng như thực lực của ông mà thôi.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét