4 tháng 6, 2018

Libya (2011) - Syria (2011) - Ukraine (2014): Kịch bản quen thuộc

Ba ví dụ điển hình cho thấy những cuộc tuần hành, biểu tình có thể bị lợi dụng để biến thành một cuộc nội chiến, kéo một đất nước lùi lại hàng chục năm.

Người dân bức xúc với tình trạng tham nhũng và bất công xã hội => một vài nhân vật được nước ngoài đào tạo và trả tiền kêu gọi biểu tình "ôn hòa" => đám cầm đầu tìm cách kích động bạo lực, buộc cảnh sát chống bạo động trấn áp => đẩy cao căng thẳng.


Giữa lúc người biểu tình đụng độ với cảnh sát, một vài phát đạn từ đâu đó bắn vào cả hai bên, gây thương vong => căng thẳng biến thành xung đột có vũ trang => chiến tranh.

Kết quả:
- Đất nước nát bươm.
- Tình trạng cũ không được cải thiện mà còn tồi tệ hơn khi các lãnh đạo biểu tình lên nắm quyền.
- Những lời hứa hẹn về dân chủ chẳng thấy đâu.
- Thay vì hưởng cuộc sống yên ổn kiếm tiền giải trí, nhiều người lại phải cầm súng bắn vào nhau, chết khô trên sa mạc hoặc thối rữa trong các hầm hào lạnh lẽo.


Tôi biết nhiều quý vị bất mãn với thực trạng xã hội, lại còn bị kích động bởi tin giả tràn lan, muốn thể hiện sự bức xúc là điều đương nhiên. Tuy nhiên, đừng để lòng yêu nước và tinh thần chán ghét cái xấu bị lợi dụng, rồi thành tự tay vứt bỏ những thứ trong tay.

Nói vậy thôi, chứ tôi không cấm cản gì cả, nhớ đừng nhét chữ vào mồm tôi nhé.

Ký tên cộp dấu

0 nhận xét:

Đăng nhận xét